Mưa rơi dầm dề mãi
Đường tới chợ trơn lầy
Trĩu vai em gánh trái
Trượt chân ngã buồn thay !
May gặp anh đỡ dậy
Thu nhặt giúp trái rơi
Nhìn nhau lòng bối rối
Chẳng ai nói nên lời !
Giữa lúc ai cũng vội
Bước đi vẫy chào thôi
Nhưng ánh mắt ngoái lại
Nhìn nhau tim bồi hồi .
Nay mỗi lần qua đấy
Đường đầy ánh vàng tươi
Không còn trơn lầy nữa
Tôi lại mong mưa rơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét